Ga chiều lặng lẽ tiêu sơ
Hắt hiu gió thổi lơ ngơ nắng vàng
Về đâu cuối dặm đầu ngàn
Buồn thương nhớ mẹ hồn càng chơ vơ
Mẹ̣ nuôi con lớn chưa nhờ
Mà theo hương khói mịt mờ cõi xa!
Chiều nay thờ thẩn sân ga
Bâng khuâng thấy mẹ bóng ngà trong sương
Nhớ ngày hôm ấy mẹ thương
Đưa con đi học chiều vương ánh tà
Bước đầu đi học tỉnh xa
Mẹ về con ở ruột rà kim châm
Mưa chiều chợt nhỏ lâm râm
Dưới mưa mẹ bước xa xăm mắt buồn
Lặng lờ con đứng lệ tuôn
Nghe dương xào xạc như tuồng khóc than
Cách quê xa mẹ ngỡ ngàng
Con như lạc lõng giữa đàng chao dao
Xa xa vẳng tiếng còi tảu
Mờ phai bóng mẹ nhạt màu không gian
Giờ đây cát bụi phiêu hoang
Nhớ thương chất ngất tràn lan giữa chiều
Lặng lờ quạnh quẽ điù hiu
Tìm đâu bóng mẹ với chiều ga xưa!
Nam Thảo
|