|
Vọng cố hương
Muôn dặm trông vời khắp bốn phương
Mịt mù không thấy bóng quê hương
Mây ơi theo gió về đâu nhỉ?
Ta cũng theo làn sóng nước dương.
Biển cả gào lên tiếng oán than
Con thuyền vong quốc lắm gian nan
Trôi trên giòng xoáy bao ngày tháng
Giạt đến ven bờ một đảo hoang.
Hăm hở dò xem có dấu người?
Thời gian trở lại giữa ngàn xưa !
An Tiêm mờ ảo mơ hay thực
Cả Lỗ bình Sơn thấp thoáng đưa.
Tràn ngập lòng ta nỗi đớn đau
Quê hương bỗng chốc phải điêu tàn
Nát tan sau trận cuồng phong ấy
Mạo hiểm trùng khơi hướng đất xa.
May mắn làm sao gặp cứu tinh
Trong cơn hấp hối chợt hồi sinh
Một con tàu lạ dừng bên đảo
Đón bước lên theo chuyến hải hành.
Ngăn cách đôi bờ bến đại dương
Tìm đâu thấy được bóng quê hương
Mây cho ta gởi niềm thương nhớ
Bốn chục năm rồi mãi vấn vương.
HongNguyen/H.N.T. 4/2013-15 |



|
Biển: tình yêu và cái chết
Theo nhip điệu thiên nhiên từ khai-thiên-lập-địa
Từng đợt sóng xô bờ liên tục suốt ngày đêm
Cát e ấp uốn thân mình yểu điệu
Nước trong xanh thoáng phủ lớp môi mềm.
Lời tình tự thì thầm hương gió ngát
Hồn Tiên-Dung, Chử-đồng-Tử giao hòa
Sóng ra khơi, sóng trở vào trong khoảnh khắc
Điệp khúc ru tình vĩnh cửu lại hoan ca.
Nhịp điệu chậm, nhạc êm đềm biển lặng
Khi tình yêu lướt nhẹ mặt trùng dương
Nhịp điệu mạnh, nhạc sóng thần trỗi dạy
Khi tình yêu nổi bão tố điên cuồng.
Vang tiếng vọng từ không gian vô tận
Những lời than uất ức vạn hồn thiêng
Dân Miền Nam chốn chạy khỏi xích xiềng
Của Cộng-sản để ra khơi tìm vùng đất hứa
Sóng cả mênh mông là con thuyền đưa xác
Bờ cát hoang vu là nghĩa địa vô danh
Chữ Tự-do ghi dấu lịch sử đấu tranh
Của tất cả Cộng-đồng Việt-Nam hải ngoại.
Biển ca ngợi tình yêu miên viễn
Như vòng môi cát nước cất lời ru
Nhưng biển cũng vinh danh những người đã chết
Trên trùng dương vì Lý-tưởng Tự-do.
HongNguyen/H.N.T. 4/2015
|