Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Nhớ Mùa Trăng Cũ
Thơ của Kha Lăng Đa


 

 

 

 

 


                 Cử đầu vọng minh nguyệt
                  Đê đầu tư cố hương
                                 Lý Bạch

Như cánh chim bay tận cuối trời,
Chiều hôm, nghe chạnh nỗi đơn côi.
Thẩn thơ ngỏ trước, nhìn hoa rụng,
Ngơ ngẩn vườn sau, đếm lá rơi .

Lành lạnh hoàng hôn, nắng xế tàn,
Mây hồng giăng mắc, tím không gian.
Tháng năm, canh cánh niềm hoài cảm,
Sầu kiếp ly hương, ngấn lệ tràn.

Chờ đợi đêm về, nguyệt sáng soi,
Dưới trăng viễn xứ, dạ bồi hồi,
Nhớ thương đất mẹ, mùa trăng cũ,
Trăng sáng muôn phương, sáng cuộc đời.

No ấm, thôn trang được lúa mùa,
Đêm thanh, rộn rã tiếng chày khua.
Trăng soi má thắm nàng thôn nữ,
Tiếng hát câu hò xa vẳng đưa.

Sáng cả trường giang, thuyền nhẹ lướt,
Mái chèo khua nước, bóng trăng tan.
Thanh bình, hương gió bay tản mạn,
Đêm mộng, nghe hồn thơ chứa chan.

Mặt biển bao la nhuộm ánh vàng,
Đêm rằm, nguyệt lộng, sóng đùa trăng,
Ngư dân bủa lưới miền khơi thẳm,
Như lưới chài buông bắt dáng hằng.

Vằng vặc trăng ngà soi xứ thượng,
Bản buôn nghe thác đổ trên ngàn.
Rượu cần, ấm dạ người miền núi,
Ca múa, quây quần say dưới trăng.

Vò võ quê người, nhớ cố hương,
Những khi vọng nguyệt giữa canh trường.
Cũng cùng chung một vầng trăng sáng,
Nhưng chốn tha phương nặng nỗi buồn !

Đất tổ từ khi cuộc bể dâu,
Vầng trăng trời cũ chắc u sầu.
Trăng soi không thấu đời tăm tối,
Rừng hận tàn Thu, lá úa màu.

Mong một này kia ánh nguyệt vàng,
Soi đường, ta trở lại thôn trang.
Ngắm trăng, chuốc chén, vui đời mới,
Trổi khúc hoan ca lẫn tiếng đàn.

      KHA LĂNG ĐA
      (Hoa Hướng Dương)

 

Trở về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang