Tặng TS. Để nhớ ngày gặp gỡ ở Nha Trang
Như hải âu chẳng rời xa sóng nước
Đời anh chìm trong biển cả tình em
Ngất ngây hồn, nhạc thùy dương réo rắt
Trăng buông tơ bên bờ mộng êm đềm
Yêu đương đã như thủy triều dâng động
Hương ái ân nồng mặn gió xa khơi
Từ sơ khai, em: tinh cầu dẫn lộ
Thuyền tình anh qua vùng biển tối trời.
Ngày em đi, đại dương sầu vô tận
Anh cô đơn như đảo vắng chiều hoang
Niềm thương nhớ trải dài bao hải lý
Đêm suy tư, bãi hiu quanh cát vàng
Ý sống, niềm vui đắm sâu lòng biển
Như những trầm tích thạch bám rông rêu
Đợi chờ ai, hải đăng buồn hiu hắt
Dòng hải lưu hoài cảm xoáy tim yêu
Khi em về, nghe xôn xao nước lớn
Ngập cồn xa, muôn hoa sóng dâng đầy
Mắt đợi, môi chờ, tháng ngày khao khát
Vòng tay gầy tìm hơi ấm vòng tay
Đời phiêu bạt, dừng chân bờ kỳ ngộ
Say sưa nhìn sao rụng mắt trùng dương
Tha thiết mãi với vùng trời kỷ niệm
Màu thiên thanh sáng đẹp cõi địa đàng
Bão tố chẳng ngả nghiêng lời hẹn biển
Phong ba nào dồi dập chữ thề non
Vững lèo lái, ta căng buồm ước vọng
Đến bến tình thắm đượm nghĩa sắt son
Không uổng công như dã tràng se cát
Giấc mơ xưa nay đã được tròn duyên
Sóng lặng, gió yên, dừa xanh xõa tóc
Trăng đêm rằm soi bóng biển thần tiên.
KHA LĂNG ĐA
(Hoa Hướng Dương)
|