|
Tháng Tư
Tháng tư xưa - em mượt mà áo lụa,
Say nắng hanh vàng trong đáy mắt sâu,
Nắng đùa từng sợi tóc em theo gió,
Phố đông người áo lụa thướt tha bay
Tháng tư kia - em bàn hoàn đau đớn,
Tự do đâu ? khi họ về giày xéo,
Màu cờ máu, nhuộm máu cả nước non,
Mẹ khóc con vợ mất chồng, em xa anh,
Ôi! Việt Nam tháng tư về Quốc Hận,
Mất hết rồi, ta mất cả tương lai,
Huế như chìm sâu trong lòng địa ngục,
Cây cỏ buồn, người khô héo khổ đau
Tháng tư nay - bên trời xa thăm thẳm,
Xin nguyện cầu ngày đất nước bình yên,
Cho quê hương thôi điêu linh khốn khổ,
Cho mẹ già vui đón đàn con ngoan
Mai Hương
|


|
Tháng Tư 75, Tháng Tư 77
Tháng tư buồn - mẹ khóc nỉ non,
Thương đứa con tháng năm đói khát,
Trong ngục tù khủng khiếp vô nhân
Mẹ trèo đèo lội suối bắc, nam
Mong chút quà cho con yêu quý,
Được nhìn con gương mặt thân yêu,
Chúng giết anh rồi nhưng quanh co,
Dối mẹ mòn đôi chân trăm ngã
Tháng tư đau - nổi đau dân tộc,
Quê hương ôi! lầm than đói khổ,
Lý lịch ba đời đè nặng trĩu,
Nhà cửa mất,tương lai cũng mất,
Đi ra đường cúi mặt lặng thinh,
Bởi loài cú vọ lăm le theo dỏi,
Cầm tờ giấy trục xuất gia đình
Ra khỏi thành phố Huế tháng tư
Ba lặng lẽ nhưng lòng đau nhói,
Mẹ lo âu đàn con còn thơ dại,
Nước mắt lưng tròng khóc thảm thương,
Nhìn trời cao, Chúa Phật ở đâu?
Tháng tư - ba mươi tám năm qua,
Đời dâu bể vượt ngàn cay đắng,
Nuốt hận sầu bởi kiếp tha phương,
Thấm lệ trào khóc những tháng tư
Mai Hương
|