Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Bốn bài thơ Tình....
của Miên Thụy


 

 

Vẫn Nỗi Buồn Em  
 
Đợi em anh nhé đợi em về
Vẫn nỗi buồn em buổi xa quê
Thương nhớ đong đầy hương khói cũ
Nỗi sầu tuôn chảy giữa dòng khuya
 
Đợi em anh nhé mai hẹn đến
Ta kể nhau nghe chuyện ngày mùa
Còn bao con nước dòng thắm đỏ
Vẫn chảy trong em một nẻo về
 
Đợi em anh nhé một lần này
Ta về trong giấc mộng đường bay
O^m anh kể chuyện buồn vui cũ
O^m em nước mắt lại đong đầy
 
Đợi em anh nhé đợi em không
Thổi nhé dùm em ngọn lửa hồng
Vẫn rực trong em từng hơi thở
Thắp ngọn mùa đông chút nắng trong
 
Rồi mai em biết cùng ai nữa
Kể chuyện anh nghe cuối cuộc đời
Em sợ anh ơi ngày gió trở
Vẫn nỗi buồn em mãi đơn côi

 
Miên Thụy

Bao giờ tìm lại mùa xuân

Xuân đã từ lâu không về nữa
Hoa tuyết thay cho cánh mai vàng
Bao mùa trăng vẫn là một nửa
Bóng tối bao trùm cả không gian

Xuân vẫn từ lâu vắng tiếng cười
Xuân đi xuân đến chỉ buồn thôi
Ta mãi tìm nhau ngày xưa ấy
Để chỉ yêu anh suốt một đời

Em biết mùa xuân vừa đánh mất
Tay em buồn bã phiến buông lơi
Cung đàn lỡ nhịp chùng dây phím
Nên khúc ca xuân đến rã rời

Bao giờ tìm thấy được mùa xuân
Để ấp yêu nhau đến vạn lần
Có thấy không anh hoa tuyết vỡ
Bàn tay em lạnh ngón tình xuân

Xuân chẳng còn gì cho em vui
Xuân ơi xin trả lại cho người
Em vẫn đi bên đời hư ảo
Dù đã bao lần bỏ cuộc chơi

Miên Thụy

 

 

Em Vẫn Đợi

Anh ơi khi nào toan tính
Đưa em trở lại quê nhà
Bao lâu rồi em chẳng nhớ
Mà thời gian tít mù xa

Thêm vài năm nữa nhé anh
Đường xa xa lắm thôi đành
Tóc xanh bây giờ đã bạc
Tuổi già chồng chất thêm nhanh

Đưa em về mái nhà xưa
Con sông uốn khúc rặng dừa
Nhớ lắm mái trường ngày cũ
Chắc gì còn vẹn như xưa

Bây giờ em khóc mỗi sáng
Khi nắng u uất qua song
Chợt buồn nghe tin mẹ Việt
Nhắc nhở đàn con lưu vong

Mà nếu mai này có lỡ
Em đi anh ở thêm buồn
Thì thôi anh ơi cố giữ
Trái tim rong ruổi cô đơn

 
Miên Thụy


Hỏi Anh

Hỏi anh còn mấy nhịp cầu
Để em nối lại giang đầu cùng anh
Trăng thơ ai khéo buông mành
Để em ngồi kết mong manh tình trần

Hỏi anh mấy nẻo phân vân
Nghĩa là ta chẳng nợ nần gì nhau
Hỏi anh biết hỏi thể nào
Đường anh em bước theo sau ngậm ngùi

Chỉ là một chút riêng thôi
Chỉ là một chút đầy vơi của lòng
Hỏi anh ! anh có còn không ?
Để em chăm sóc vườn hồng chờ anh

Mai chiều cay đắng cũng đành
Tình này như chửa ngọn ngành thế thôi
Bởi duyên em kiếp nổi trôi
Như bèo tan hợp mây trời lênh đênh

Khi anh ván đã đóng thuyền
Còn em lơ lững giữa miền đảo hoang

Miên Thụy

 

Trở Về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang