Làm sao có thể im như đá
Chẳng biết ngậm ngùi nỗi khổ đau
Chưa cạn nhiệt tình trên xứ lạ
Sao đành chẳng nhớ chút về nhau.
Gió mưa về quyện ru hồn ngủ
Mộng du dỗ giấc lệ âm thầm
Chẳng xa xăm đợi tới bao năm
Mãi còn lưu luyến ngày xưa cũ.
Khi xa nhau đất trời buồn rũ
Một tháng tư buồn cách biệt ta
Bỏ nước người đi đời viễn xứ
Quê nhà thương nhớ kẻ lìa xa.
Thăm thẳm điệu sầu dâng kỷ niệm
Tình riêng một mảnh vẫn thầm trao
Đọc trang thư cũ trong chiều tím
Ngỡ vẫn còn đây phút ngọt ngào.
2-09 đỗ thị minh giang
|