|
Tiếng Buồn Theo Gió
Tiếng hờn vang ai vừa vương trong gió
Thoảng dấu buồn giọt lệ lúc chia xa
Quê hương ơi biển vẫn sóng chan hoà
Mưa bão nổi cuồng phong rồi cũng thế
Ngần ấy đau đủ làm rơi hạt lệ
Thấm cho người mắt mờ giọt châu sa
Mây giăng mưa xám trắng cả sơn hà
Trách chi núi tỏ mờ rong rêu lạnh
Trời vần vũ Quỳnh rã tan từng cánh
Nhặt nỗi sầu vội ủ kín tâm tư
Giao mùa đến lá rơi dưới sương mù
Ta gom lại giữ mãi tình thu chết
Cánh nhạn xưa ra đi rồi biền biệt
Khung cửa nhỏ vang tiếng dế nỉ non
dư âm vọng xa xót cả linh hồn
Không gian chìm tiếng thở dài não nuột!
Nén hương thơm khói hương còn nghi ngút
Dáng kiêu hùng đôi mắt sáng long lanh
Hẹn gặp nhau khi non nước an lành
Em về lại
thăm mộ anh, thương đất Mẹ.
Thugiangvũ
|




|
Lòng Đất Mẹ
Ngọn nến lung linh
sáng tỏ lòng em nhỏ
Tháng Tư ngày nào bỡ ngỡ
anh ra đi
Lồng ngực nghẹn ngào dạ đau thắt lại
Trầm hương thơm
tưởng bóng anh trở về
bước chân anh
rộn ràng vang mặt đất
Hoa cỏ thơm mềm trải gót anh đi
Nụ cười đẹp tươi , thôn xóm thầm thì
Trăng đêm nay chứa đầy tình đấy nhé
Dáng kiêu hùng
gợi nhớ hoài một thuở
tờ thư xanh anh vui kể chuyện mình
Kề trên ba lô nguệch ngoạc
viết thật nhanh
Dòng chữ đậm đầy ân tình mãi mãi
Tiếng chuông ngân xa
đò trôi xứ lạ
Thương về quê nhà mảnh đất hương hoa
Anh nằm yên đó
cạnh lũy tre hiền hoà
Trong lòng đất Mẹ tổ quốc ghi ơn!
Em gục đầu
mong anh siêu thoát
kinh nhạc ru hồn nhè nhẹ tiễn đưa!
Thugiangvũ
|