Xin đừng để nhạc thơ hồng cạn kiệt
Bằng hữu còn đang thức với thời gian
Tiếng đàn kia vẫn cung bậc rộn ràng
Hoà với tiếng hát em buồn vời vợi
Tình đâu đó vẫn sáng mong chiều đợi
Lời ai buồn chiu chắt dệt thành thơ
Cho yêu thương hoa nở khắp bốn mùa
Ôm trời đất vào tâm hồn thi sĩ
Cuộc đời này biết bao điều thi vị
Cùng nòi tình cùng nghệ sĩ lang thang
Nhạc thơ hoa hôm sớm đến chiều tàn
Cũng cảm thấy trời thơ vàng tuyệt diệu
Thơ cứ viết chỉ mong đời thấu hiểu
Cõi lòng riêng tâm sự đến vô cùng
Yêu cuộc đời yêu quá nét mi cong
Dẫu tâm thức có mơ hồ khép nép
Ý thơ ngoan luyến lưu tình mộng đẹp
Mộng mơ người hoa nở trái tim thơ
Thương yêu ai tròn vẹn nghĩa tôn thờ
Biết sao được chút ân tình còn mất
Là nghệ sĩ tâm hồn luôn chân thật
Nhạc thơ tình dù có chút phân vân
Bước chân đi là những bước ân cần
Thơ và nhạc cung hoa đời trỗi dậy
Buồn vui gì cuộc đời mình cũng vậy
Đời có thương xin cúi tạ đầy lòng
Cuộc tình nào rồi cũng chỉ hư không
Vẫn tha thiết thương yêu cùng nhân thế
Xin cứ viết ngại ngùng chi bóng xế
Chút tình riêng viết mãi tặng cho đời
Nhạc và thơ cùng hoà nhịp cung vui
Tuyệt vời quá! Còn gì hơn nữa nhỉ?
Hoa Văn, Richmond Nov.18/2017
|