Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Anh sẽ đưa Em về thăm Quê Hương
Thơ của Hồng Nguyên / H.N.T.


 

 

 

 

 

 

      

                  ... Rồi,anh sẽ về thăm quê hương...
              ...Chúng mình sẽ trở về
                      đắm chìm trong giòng sông định mệnh...
              ...Thiên đường tuổi nhỏ
                   
 mình trở lại nghe anh...     (NL. 1978)

                  1  Nếu một ngày mai Em quyết đi tu
                        tôi sẽ khóc tiễn em,
                        như tiễn đưa một linh hồn về nơi chín suối
                        hành trang đem theo sau nửa đời ngắn ngủi
                        có gì không? hay trống rỗng hư vô?
              Nếu một ngày mai Em đi lấy chồng
                        tôi sẽ mỉm cười nhìn em bước lên xe hoa
                        tình bạn chúng ta hay tình yêu thần thánh
                        sẽ nhạt nhòa trong nước-mắt-cô-dâu.
              3  Nếu một ngày mai Em chết cho quê hương
                        tôi sẽ xót xa cho em
                        thân phận làm người dân Việt-Nam đau khổ
                        xin cầu nguyện cửa Thiên-đường rộng mở
                        đón nhận hồn em trong vòng tay Đấng thiêng liêng.
              4  Nhưng...
                        Nếu một ngày mai Em không gì cả
                        tôi sẽ đưa em về thăm quê hương
                        em cũng sẽ giắt anh về giòng sông tuổi nhỏ
                        cho ngày xanh sẽ sống lại trong ta
                        rồi em sẽ bình yên trong giấc ngủ
                        của tinh yêu bất tử...mộng thiên thu.

              (Điệp khúc)
                   _Một ngày mai Anh sẽ đưa Em về thăm quê hương_
                        
                   * Quê hương anh miền Bắc
                         không chỉ Nam-định, nơi anh cất tiếng khóc chào đời
                         không chỉ Hà-đông, nơi tổ tiên anh đời đời tiếp nối
                         không chỉ Hà-nội kiêu sa
                                   hay Sài-gòn hoa lệ
                                   nơi anh đã trưởng thành.
                   * Không, em ạ.
                         Anh đang mơ về một làng quê hẻo lánh
                                ở tỉnh Hải-dương xa xôi
                                làng có tên rất lạ:
                                La-ngoại đó em.
                   vì chính nơi đây anh đã sống chuỗi ngày thơ ấu
         kể từ khi đôi mắt thơ ngây thu nhận hình ảnh cuộc đời_in sâu vào ký ức.

                   * Ký ức đồng quê của anh là gì?
                         những cánh đồng vàng chói
                         sáo diều kều vi vu
                         những lũy tre xanh đậm
                         tiếng chuông chiều ngân vang
                         con đường vào thôn lát gạch đỏ
                         những nàng thôn nữ yêu kiều
                         những trẻ mục đồng
                         các hội hè đình đám
                         tiếng võng trưa hè kẽo kẹt ru con
                         tiếng cuốc gọi hồn vong quốc
                         tiếng chày giã gạo đem khuya.

                   * Ký ức đồng quê của anh cũng là
                          mái nhà tranh yêu dấu
                          sân đất vườn rau ao tắm
                          mùi thơm của lúa
                               ổ rơm đầu mùa
                               hay gìàn hoa thiên lý
                          ngôi trường và tiếng-nói-của-thầy
                          tiếng trống trường giục giã
                          tiếng học trò ê a
                          những ca dao đồng nội
                          ...cả những đêm trăng
                             và những ngày bão tố...

                    * Ký ức đồng quê của anh còn gì nữa?
                             có đủ bốn mùa Xuân-Hạ-Thu-Đông
                           có lúc đang yên bình chợt bừng lên khói lửa
                           những lần chạy giặc thật hãi hùng
                                máy bay
                                xe bọc thép
                                bom đạn
                                gót giày đinh
                             -Ôi người anh yêu dấu
                             16 tuổi đời đã vĩnh viễn ra đi
                             thời buổi loạn ly
                             không được đưa xác anh
                             hay nhìn anh lần cuối-

                     * Ký ức đồng quê của anh còn nhiều nữa
                           là tất cả tuổi hồng non dại
                                                  thần thoại
                                                  ước mơ
                           là tất cả đớn đau sợ hãi
                           là bản giao-hưởng-Đồng-Quê-Beethoven
                           ...và còn hơn thế nữa.

                     * Em ạ, quê hương anh là đó.
                           Nếu một ngày mai Em không...gì cả,
                           và đất nước đã hoàn toàn đổi thay          
                             con cháu Lạc Hồng rạo rực cơn say
                             cờ vàng tung bay khắp ngả
                             thủ đô Sài-Gòn tưng bừng rộn rã
                             đón bầy con từ hải ngoại trở về
                             làn sóng hồi hương: về thăm hay ở lại...
                                  Thì Anh sẽ đưa Em về thăm nơi chốn ấy,
                                  ngôi làng xưa và Hà-Nội của hai ta
                                  dấu ấn một thời thơ dại đã đi qua
                                  nơi mình sống mà chưa từng quen biết
                                  Hà-Nội trước năm-tư, đất ngàn năm văn hiến
                                  ấp ủ trong lòng thành phố cổ Thăng-Long
                                  36 phố phường, 5 cửa ô, núi Nùng, sông Nhị
                                  thành quách xưa: Hoàng-Diệu rêu phong                                       
                                  cầu Long-biên như rồng đen vĩ đại
                                  giòng sông Hồng nước đỏ mênh mông
                                  Tháp Rùa lung linh trên Hồ Gươm huyền thọại
                                  đường Cổ-ngư thơm ngát gió Tây hồ...
                               Anh cũng sẽ cùng Em về thăm Sài-Gòn yêu dấu,
                                  nơi hai đứa trưởng thành trong cuộc chiến hai-mươi năm
                                  nơi trên con đường rợp bóng mát Duy-Tân
                                  có ngôi trường cổ lần đầu ta chung lớp...
                                  rồi biến cố bảy-lăm đau thương chất ngất
                                  phải ngậm ngùi xa tổ quốc yêu thương.
                                                                          
                     * Anh sẽ đưa Em về thăm quê  hương
                           Như ngựa hoang trở về tắm mát trên giòng sông định mệnh
                           Ôi tình yêu bất diệt...
                                                           Khóc đi Em!             


                  Hồng Nguyên/H.N.T. 
SG. 01/78_USA. 07/2012

 

Trở Về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang