Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Dù Ta Mang Giòng Máu Lạc-Hồng
Thơ của
Hồng Nguyên / H.N.T.


(Thơ điệp vận, điệp ngữ /CN-HN)*










  

 

 



Vũ trụ bừng lên ánh sáng hồng
Mặt trời ló rạng ở phương đông
Cỏ cây chim chóc ùa nhau dậy
Chào đón bình minh rực rỡ hồng

Ngào ngạt hương thơm tỏa nụ hồng
Bướm vàng say ngủ suốt mùa đông
Phấp phới bên hoa tìm phấn ngọt
Cho một ngày vui ngợp nhụỵ hồng

Thiếu nữ hây hây ửng má hồng
Thướt tha tà áo phố phường đông
Bẽn lẽn nhìn ai đang bén gót
Mong được trao tay gói mộng hồng

Giai nhân lả lướt gót sen hồng
Sóng nhạc bổng trầm lượn gió đông
Phô nét trang đài đôi chuỗi ngọc
Bờ môi óng ánh sắc son hồng 

Gió đưa lờ lững áng mây hồng
Bay mãi xa về tận Á-đông
Nơi ấy giang sơn hình chữ S
Ấp ủ tim ta trọn tuổi hồng

Nhớ Tết quê xưa ngập pháo hồng
Lòng ta băng giá tựa đêm đông
Sống kiếp tha hương đành chấp nhận
Như xác thân ta cạn máu hồng

Khi quê hương còn bóng cờ hồng
Trái tim như tuyết đặc thành đông
Không muốn về thăm nơi chốn cũ
Dù ta mang giòng máu Lạc-Hồng. 

HồngNguyên/H.N.T.   ,   
USA ,  Oct.1.2020


*Ghi chú_TẢN MẠN VỀ THƠ ĐIỆP-VẬN/ĐIỆP-NGỮ._Như thú chơi chữ trong thơ nhà nho ta xưa, trong lúc nhàn tản, tác giả muốn thử viết một bài thơ điệp-vận/điệp-ngữ. Việc khá khó khăn vì bài thơ phải khá dài để tránh cảm tưởng quá ngắn của thể thơ Haiku, trong khi phải tìm ra nhiều chữ đồng âm dị nghĩa. Thí dụ trong bài HỒNG <mùa đông> khác <phương đông> và <phường đông>, hay <nụ hồng> khác <Lạc-Hồng>.....Cũng nên nhắc đến 1.2 bài thơ điệp ngữ thuần tuý vì điệp-ngữ không đặt làm vần ở cuối câu: Hẹn Hò và Xa Cách của thi sĩ tiền chiến Xuân-Diệu. Riêng HẸN HÒ chỉ dài  4 đọạn tức 16 câu nhưng có tới 14<anh> và 8<em>! (search int.:Hẹn hò,Xuân-Diệu):
HẸN HÒ   Anh đã nói, từ khi vừa gặp gỡ:/ “Anh rất ngoan, anh không dám mong nhiều./ Em bằng lòng cho anh được phép yêu;/ Anh sung sướng với chút tình vụn ấy”./    Em đáp lại: “Nói gì đau đớn vậy! / Vừa gặp anh, em cũng đã mến rồi. /Em phải đâu là ngọn nước trôi xuôi; /Chưa hi vọng, sao anh liền thất vọng?”   /Lời nói ấy về sau đem gió sóng /Cho lòng anh đã định chỉ yêu thôi; /Anh tưởng em là của anh rồi, /Em mắc nợ, anh đòi em cho được. /    Đấy, ai bảo em làm anh mơ ước! /Lúc đầu tiên, anh có mộng gì đâu! /Tưởng có nhau ai ngờ vẫn xa nhau, /Em ác quá! Lòng anh như tự xé...(X.Diệu).     

HN/HNT,     Nov.2.2020.

Trở Về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang