|
QUÊ EM
Gần đến nhà em mới thấy trăng,
Trăng ơi, trăng có mắt chị Hằng.
Sao trăng xinh đẹp làm chi thế,
Trói cột hồn ta, mộng băng khoăng.
Thế rồi trăng lại lảng đi xa,
Xem trăng, chỉ thấy giải Ngân-hà.
Ngàn sao lấp ló và xa tít,
Cung đàn lạc giọng, tháng ngày qua.
-------------
TƯƠNG TƯ
Tương tư ngập tỏa chin tầng mây,
Gởi về bên đó, nhớ ta đây.
Ôm chân gió loạn, buồn ngây ngất,
Dỏi bóng trăng rơi, dạ ngất ngây.
Ai biết tương tư sần vạn kiếp,
Lòng hoài thương nhớ, thuở nào khuây.
Làm sao diển tả tình yêu ấy,
Một bóng thâu canh, lệ vơi đầy.
B.S. Tô Đình Đài
|




|
|
Trái đất và mặt trăng
(Phỏng hoạ Quê Em/T.Đ.Đ _Không phải thơ Đường).
Chèo chiếc thuyền con để ngắm trăng
Thi nhân mơ tưởng đến cung Hằng
Nguyệt cầu lấp ló sau mây trắng
Trái đất mơ màng, dạ bâng khuâng:
Hai đứa chỉ là tinh tú nhỏ
Chuyển theo qui luật của thiên hà
Cách nhau một khoảng tuy không lớn
Hoả tiễn, phi thuyền khó vượt qua.
HồngNguyên/HNT, Feb.23.2019
Hành-tinh và vệ-tinh
(Phỏng hoạ Tương Tư/T.Đ.Đ. _Không phải thơ Đường)
Anh là gió và em là mây
Gió cuốn em đi khắp đó đây
Lang thang trong khoảng không vô tận
Ngào ngạt bên mình hương ngất ngây
Trái đất, nguyệt cầu luôn sát cánh
Hạnh phúc, tình yêu mãi chẳng khuây
Nếu một ngày mai trời đất sập
Lòng ta đau đớn lệ đong đầy.
HongNguyen/H.N.T. Feb.23.2019
|