|



|
|
Trao về Hải, Hùng và Tài ở Sydney, Australia
Người ở phương trời ta ở đây,
Có chăng phương ấy nhớ phương này? (1)
Xa xôi, một nửa tinh cầu nhỏ,
Thương nhớ tràn dâng, chuyển nhịp quay !
Nhật nguyệt đôi vầng, chung sáng tỏ,
Phương trời trăm ngả, một chờ mong,
Lòng ta, làm chứng, soi tinh đẩu,
Thao thức niềm côi, giõi bước trăng.
Rượu tốt bày đây, không đối ẩm,
Tranh treo quạnh quẽ, thiếu tri âm,
Thế sự bàn xuông, không ứng đối,
Một ta đối bóng, thơ tràn ngâm!...
Mang mang thương nhớ tràn sông núi,
Chất ngất sầu đơn, lấp lấp mây,
Bạn hỡi cùng ta nâng một chén,
“Quan san, quyết hẹn cuộc xum vầy!”.
Đêm nay, trăng ghếch treo cô lạnh,
Bên ấy, trăng theo giõi bước người?
Nhắp chén trà xưa, nhớ bạn cũ..
Ô hay, điệu dế dám trêu ngươi…
Mượn thêm chén rượu, say quên lãng,
Người có vì ta buồn đôi khi?
Chắt chiu kỷ niệm thời son trẻ,
Cố nhân, người hỡi, thấu tình ni !?…
Phạm Huy Nhật
- Ý thơ Huy Cận trong ‘Vạn Lý Tình’:
‘Người ở bên trời, ta ở đây,
Chờ mong phương nọ, ngóng phương nầy…’
Tao Phùng, nhà xuất bản Đà Nẵng - 1993
|