|
Một Truyền Thống Tự Do
Người đâu lạc bước đến đây?
Mây giăng tóc trắng nhuốm đầy tuyết sương
Cho tôi nghe chuyện bên đường
Bên Sinh, bên Dưỡng, người thương bên nào?
Non cao thác đổ rạt rào
Lòng Quê không chọc mà đau suốt đời…
Trải bao năm khóc tương tàn nội chiến
Yêu Tự do, Độc lập, chống Cường quyền
Trải bao thời chinh chiến, thế đảo điên
Hồn Việt Quốc, giải Trường Sơn còn đó!
Bao lần nhỉ? Giống da vàng máu đỏ!
Cuộc sinh tồn tranh đấu, nợ trả vay
Sống Tự do vẫn hơn kiếp tù đày
Truyền thống ấy sử xanh còn khắc rõ
…
Buồm thuyền nhân biển Nam Hải ra đi
Chữ Tự Do dễ hồ không cân nhắc!
…
Trên pháp lý, dù nay công dân khác
Phương diện tình, vẫn là gốc Việt xưa
Họ Hồng Bàng, Trưng Triệu, Nguyễn Lê Ngô
Nước mắm mặn nhớ thuyền Phan Thiết cũ!
Ai về nhắn gửi người xưa,
Nước non còn đó tình chưa muộn màng
Cửu Long, núi Tản, Hương giang
Ngàn năm hồ dễ phai tàn lửa hương…
Lý Lãng Nhân
|
|
|
Chim Việt Cành Nam
Xa xôi giấy ngắn tình dài
Nhớ nhau mượn bút thay lời hỏi han
Biển Đông sóng bạt thời gian
Ngậm ngùi cố lý mây ngàn lặng trôi…
Tôi thường nghe chuyện cá Hồi, chim Việt
Không quên nguồn cội gốc mình xưa
Vượt trùng dương thân bao quản gió mưa
Chiều lữ thứ hồn đong đưa bóng cũ
Trên cành lạ chim di ngừng tạm trú
Trận cuồng phong bức xúc chửa phôi pha
Nợ áo cơm nào ai trả giùm ta?
Đời tự do cá chim yêu đến thác
Qua giông tố núi rừng im ngơ ngác
Bình minh hoa cát trắng ngậm sương hồng
Bầy thiếu niên cất tiếng hát thong dong
Chim Việt hướng cành Nam kêu tổ ấm
Đuốc chân lý bập bùng soi bóng thẩm
Hoa từ tâm bừng nở hội thanh bình
Người về nguồn trân trọng nghĩa nhân sinh
Nước Nam đó ngàn năm lưu tích đẹp
Lý Lãng Nhân |