Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Tôi Còn Nhớ -- Tình Nào Trân Quý
Thơ Lý Lãng Nhân


 

 

 

 



Tôi Còn Nhớ

Tôi còn nhớ Cửu Long miền châu thổ
Đất phù sa mầu mỡ, xứ ân tình
Chợ ven sông, xuồng ba lá rập rình
Truyền sức sống hiến dâng đời thêm nghĩa

Tôi còn nhớ lúa đồng xanh, ruộng mía
Bấp ngô vàng, khoai lang bí thơm ngon
Tộ canh chua, con mắm mặn, dưa dòn
Cá lóc nướng, cọng rau om, hún quế

Tôi còn nhớ người hiền hòa vui vẻ
Chia ngọt bùi, hột muối cắn làm hai
Tình láng giềng ấm cúng chẳng đơn sai
Nghĩa huynh đệ là nghĩa đồng sinh tử

Tôi còn nhớ cây lành chim xây tổ
Người nhớ nguồn, năng gìn giữ đức âm
Trăng đêm rằm soi sáng ánh chân tâm
Người lương hão quen nói năng bình dị

Tôi còn nhớ Sử Nam thời thạnh trị
Quân trọng dân, người trọng nghĩa khinh tài
Chợ năm nay chưa phai nhạt hình hài
Hồn cố quốc ngàn năm còn phảng phất.

Lý Lãng Nhân

                                

 

 

 

 

Tình Nào Trân Quý…

 Em hỏi anh: Tình nào trân quý nhất?
Tình lứa đôi, tình bạn, nghĩa gia đình?
Còn một tình dai dẳng mãi vô hình
Tình Đất nước, hồn quê hương tha thiết!

Tấc đất, ngọn rau, non sông bất diệt
Nơi cắt rún, xương vùi mộ tổ tiên
Lửa chiến tranh hằn lưu dấu muộn phiền
Vọng phu thạch ngàn năm còn chờ đợi!

Hồn Thục Đế đêm dài nghe Thu tới
Tuyết trắng phau Đất Mới hẹn tương lai
Nếu vắng em, ai sưởi ấm tim này?
Đêm buốt giá, Đông về không tri kỷ!

Tình mình quý cũng vì ta chung thủy
Tựa vai nhau, chia gối mộng bạc đầu
Tình đệ huynh, bạn hữu, dẫu thâm sâu
Khó so sánh với tình nồng đôi lứa

Cốt nhục, quê hương, mình đâu chọn lựa
Duyên ái ân, ta gắn bó chung đời
Hạnh phúc, khổ đau, ngày tháng chẳng rời
Tình chung thủy dễ hồ ai quên lãng?

Suy cho kỷ: hồn ta luôn nắng hạn
Tình cảm người như mưa mát trưa hè
Tình gia đình, bạn hữu với tình quê
Vắng một thứ, hồn héo khô, tàn tạ...

Lý Lãng Nhân

 

Lý Lãng Nhân

 

 

Trở về Trang Thơ     ----     Trở lại Đầu Trang