|



|
|
Vẫn biết, anh chưa một lần về Huế,
Nhìn sông Hương cơn nước chảy xuôi dòng,
Núi Ngự buồn, man mác tiếng chim kêu
Chuông Linh Mụ, vang lên lời réo gọi ,
Đồi Vọng Cảnh, ngát mùi thơm sim tím ,
Dòng Thiên An, tiếng thông reo tình tứ,
Có phải chăng?anh rất mơ về Huế.
Để chút tình vương vấn Huế-em-yêu!
Vẫn biết, anh chưa bao giờ về Huế,
Anh vẫn nghe tiếng chuông chùa Linh Mụ.
Như tiếng gọi anh về giữa giấc mơ,
Anh có nghe mùi hương thơm chùm kết
trên mái tóc thề em gái tuổi mộng mơ.
Tà áo thương bay trong chiều lộng gió,
Buổi tan trường, em thẹn thùng nghiêng nón,
Một thoáng nhìn, để mãi nhớ hôm nay.
Vẫn biết, anh chưa một lần về Huế,
Cầu Trường Tiền sáu vài mười hai nhịp,
Mỗi nhịp cầu là nhịp nối-tình-sâu,
Huế của em con sông dài duyên dáng ,
Màu sông xanh chưa gợn chút ưu phiền
Nước hồn nhiên ôm trăng cười-tình-tự,
Để bờ lau giật mình quên-tiếng-hát.
Sao trên trời mấy cánh ngẩn-ngơ-say .
Và em vẫn muôn đời con gái Huế
Vẫn ngoan hiền không dám bải bôi chi.......
Mai Hương Trần
(Vancouver, tháng tám hai ngàn mười một)
|