Có những tia nắng thu
hong ấm chiếc lá vàng
như nâng niu dịu dàng
của lời chào từ biệt.
Có giọt sương mềm mại
những buổi sáng mùa thu
hôn mềm trên thân lá
bao yêu thương còn lại
để thoáng trời trôi qua.
Có cơn gió nhẹ nhàng
của mùa thu yên tĩnh
ru lá ngủ đêm khuya
rồi trong khoảnh khắc
gió thổi lá vàng bay.
Có những mùa thu qua
rót về bao kỷ niệm
một thủa trời thơ ấu
ép lá vàng trong vở
ghi nốt câu ca dao
mũm mĩm nụ cười tươi
tóc cột bím đuôi gà
đùa cùng gió thu bay
chưa một lần suy tư
mặc dù thu đã đến.
Có những mùa thu qua
nhắc thời em con gái
buâng khuâng nhặt lá vàng
lòng sao buồn vô cớ
thu đến rồi thu đi
hội ngộ rồi chia tay
muôn đời vẫn là thế.
Rồi mùa thu lại đến
lá vàng rơi tả tơi
nhắc nổi buồn xa xứ
như lá vàng cuối thu....
mênh mông... và mênh mông.
Mai Hương |