Dường như em biết em không thể
Đi hết cùng anh một quảng đời
Vẫn biết đường trần nhiều dâu bể
Hợp tan là thế đó anh ơi
Khi biết là em không còn nhớ
Thì đã xa nhau một tinh cầu
Bây giờ đâu chắc ai còn khóc
Cuộc tình như tháng bảy mùa ngâu
Mai này có lẽ em đi tiếp
Theo những chuyến xe trong cuộc đời
Em biết em là người khách cuối
Độc hành trên những bước ngược xuôi
Nếu có thương mây hay khóc gió
Cũng chỉ là trong phút giây thôi
Và em thì vẫn là em mãi
Cô đơn chất ngất giữa biển trời
Miên Thụy |