Hỏi trăng tiều tụy rả rời
Tôi gây mấy tội để đời bôn ba?
Lãng du cứ gọi cho là
Sáng mai lợt lạt chiều tà đắng cay
Phong trần rơm rớm hai tay
Thương đau đâu đó cũng chai đá rồi!
Thiên thai là cảnh mộng đời
Nghĩa ân là cảnh bời rời thế gian
Chiều nay gió cũng lang thang
Cúi hôn chiếc lá rơi mang khúc sầu
Đưa hồn lờ lững đi đâu?
Đồng không mông quạnh vấy màu thương tang!
Giang sơn nước mắt hoang tàn
Bến xưa đò cũ đê làng bấp bênh
Đêm về canh vắng buồn tênh
Nằm nghe gió thổi lênh đênh xứ người!
Nam Thảo
|