Giọt buồn tháng chín sang thu
Sương sa mỏng mảnh mờ lu phố nầy
Ngàn cây vàng lá ai thay
Gió lay mây trắng tóc bay lưng trời
Tôi thân lãng tử dặm đời
Phiêu bồng hồ điệp nửa khơi nửa nhà
Phong trần năm tháng mau qua
Thu đi thu lại tha ma cõi lòng
Người đi sương gió ngóng trông
Năm canh khắc khoải chờ mong lối về
Tình anh nghĩa nặng em-quê
Đôi tình tan vỡ hai bề bởi đâu?
Thu đi nhạt lá phai màu
Khát khao điệu nhạc động đào trong tôi
Tiếng thu nhẹ lướt lên đồi
Quê xưa rười rượi cuối trời sầu tư
Hết rồi tình tự cũng như
Khói mây hờ hửng giã từ tình xa
Sương thu hờn dỗi lệ nhòa
Mưa thu áo não mắt lòa thương đau
Thiên thu hồn đọng tình nào?
Hiên sương nguyệt lạnh buồn nào vào tim?
Nam Thảo
|