Âm Thầm Với Đông
Tuyết phủ mờ trời nhớ với thương
Đông sang giá lạnh phố như phường
Cô đơn nhạn lạc bay tìm tổ
Lẽ bóng cây buồn đứng rủ xương
Lặng nhớ dòng sông trôi cuối lối
Hoài thương chiếc lá rụng bên đường
Đầy canh khắc khoải sầu muôn thuở
Đoạn khắc âm thầm mộng sắc hương
Tủi Phận Tình Câm
Đọc vội thơ em gởi mấy lời
Ngang nhà chẳng muốn ghé thăm chơi
Buồn thân lữ thứ đời sương gió
Tủi phận phiêu du kiếp đất trời
Sợ lúc manh tàn trêu bão biển
Lo khi áo rách cợt cuồng khơi
Âm thầm nỗi nhớ đêm cô đọng
Gối lẻ tình câm cuối mộng đời
Nam Thảo
|