Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Thao Thức - Vẫn Chưa Già
Thơ của Ngô Đình Phùng


 

 

 

THAO THỨC

Một mình vò võ suốt canh thâu,
Thao thức chờ ai ướm bạc đầu.
Tiếng quốc vọng hồi nghe ruột xót,
Con thuyền lạc hướng thấy lòng đau.
Thức đêm mới biết đêm dài, ngắn,
Lạ bến chưa tường bến cạn, sâu.
Chị Nguyệt ỡm ờ bên cửa đợi,
Rõ mình cũng đáng mặt mày râu!

       Ngô Đình Phùng

 

VẪN CHƯA GIÀ

Thấm thoát thời gian lặng lẽ qua,
Đời chưa như ý vội chi già!
Tối ra trước cửa trêu đùa nguyệt,
Sáng dạo sau vườn bỡn cợt hoa.
Cao máu phải kiêng đường, muối, mỡ,
Loãng xương lại khoái cá, tôm, gà.
Tháng ngày mòn mõi thân lưu lạc,
Nước mất cho nên lụy đến nhà.

          Ngô Đình Phùng

 

Trở Về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang