Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Hoài Niệm - Cảnh Nhà - Mừng Tuổi Tám Mươi
Thơ của Ngô Đình Phùng


 

 

 

             
              Hoài Niệm

Lốm đốm hàng cây lá ửng vàng,
Hắt hiu ngọn gió đổi mùa sang.
Bâng khuâng trở lại mùa thu trước,
Thệ ước trăm năm chẳng phụ phàng.

Mây xám từ đâu chợt kéo về,
Nhìn trời u ám nhớ lê thê.
Nhớ con đò nhỏ qua sông Lại,
Nhớ cát Hoài châu trắng tứ bề.

Phù mỹ, Hoài ân xa lắc lơ,
Qua đèo Phủ cũ dốc sương mơ.
Lại giang hai ngả xuôi về một,
Lại khánh, Trung lương bến đợi chờ.

Cứ mỗi cuối tuần ta có nhau,
Em thường hờn dỗi chuyện không đâu.
Và hay thỏ thẻ lời tâm nguyện:
-Yêu mãi nghe anh đến bạc đầu.

Em đã theo anh suốt cuộc đời,
Cho dù góc biển với chân trời.
Ngọt bùi, cay đắng cùng chia xẻ,
Lệ ngấm se môi vẫn mỉm cười.

Tổ quốc chìm trong cảnh đọa đày,
Ngục tù, áp bức hãi hùng thay!
Xứ người nhân đạo ra tay cứu,
Thoát nạn dìu nhau đến chốn này.

       Ngô Đình Phùng

 

 

      

         Cảnh Nhà

Sớm mai ngồi cạnh tách cà phê,
Cảnh vật lặng yên khắp bốn bề.
Trước cửa cúc hồng hoa rực rỡ,
Sau vườn lê mận trái sum sê.
Láng giềng giao hảo không cùng xứ,
Xã hội hòa đồng dẫu khác quê.
Hăm mấy năm rồi xa tổ quốc,
Lòng luôn mong đợi một ngày về.

         Ngô Đình Phùng

 

 

    Mừng Tuổi Tám Mươi

Thấm thoát mà nay đã tám mươi,
Làm dân xứ khác thế mà vui.
Hăm ba đông giá lòng không tưởng,
Mười sáu xuân buồn dạ chẳng nguôi.
Địa ngục đọa đày vùng đất mẹ,
Thiên đường mơ ước chốn quê người.
Cơ duyên đưa đến nơi này sống,
Ngon ngọt, chua cay nếm đủ mùi.

          Ngô Đình Phùng

Trở Về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang