|
Đời Bất Hạnh
Quê nhà bất hạnh thấy buồn ghê,
Tội ác tràn lan quá não nề.
Giặc cướp tung hoành đầy biển đảo,
Quan tham nhũng nhiễu khắp thành quê.
Người yêu sông núi lâm nguy khốn,
Kẻ hại giống nòi sống hả hê.
Áo mão huênh hoang càng sỉ nhục,
Sang giàu, quyền thế khiến ham mê.
Ngô Đình Phùng |
|
Phải Chăng Già
Đã quá tám mươi ấy vậy mà,
Ai ai cũng bảo vẫn chưa già.
Răng thay đủ bộ nhìn không biết,
Tóc điểm đôi chòm nhận chẳng ra.
Đọc sách phải cần mang kính sáng,
Lái xe thì ngại chạy đường xa.
Tiết trời chuyển đổi người đau nhức,
Trăn trở âu lo vận nước nhà.
Ngô Đình Phùng
|