Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Nỗi Lòng -- Tiếc Xuân
Thơ của Ngô Đình Phùng


 

 

 

              NỖI LÒNG

Thấm thoát thời gian lặng lẽ trôi,
Tháng năm còn lại cứ dần vơi.
Đôi điều mơ ước chưa thành đạt,
Mấy việc nguyện cầu cũng bỏ rơi.
Quê mẹ đọa đày vì vận nước,
Xứ người nương náu bởi cơ trời.
Non sông cách biệt hằng mong nhớ,
Ray rứt niềm đau của giống nòi.

Ngô Đình Phùng

 

 

           TIẾC XUÂN

Xuân ơi, sao nỡ vội rời ta,
Tình nghĩa keo sơn gắn đậm đà.
Cùng ngắm mai đào khoe trước cửa,
Thường xem ong bướm lượn sau nhà.
Đường đời sướng khổ luôn kề cận,
Cuộc sống buồn vui vẫn mặn mà.
Giờ lại bỏ đi duyên nợ hết,
Bạn bè lần lượt cũng chia xa  

Ngô Đình Phùng

 

Trở Về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang