Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Du Mục Đâu có Mùa Xuân -- Xin Thắp Một Ngọn Nến Hồng
Thơ Nguyễn Định


 

 

Du Mục Đâu có Mùa Xuân

Tôi đã quên mất mùa xuân,
Như chim thiên di xa rừng,
Gót chân du mục quanh năm,
Vẫn còn tìm chốn dung thân.

Tôi đã quên mất là tôi,
Bóng chinh y cuối chân trời,
Số quân trên tấm thẻ bài,
Và đời lính trận một thời.

Mấy lần thay nón lên ngôi,
Mấy lần tiễn bạn xa đời,
Tôi đã quên tôi là tôi,
Tôi chừng đã phụ tình người!

Tôi có còn đâu mùa Xuân,
Ái ân xưa rụng bên sông,
Biển dâu người cũng thay lòng,
Và tôi làm kiếp con tằm!

Xuân ơi xuân có quê hương
Còn tôi tìm về thiên đường,
Nghĩa xưa dù có vấn vương,
Cũng xin trao lại quê hương.

Nguyễn Định

 

Xin Thắp một ngọn Nến Hồng

Biết còn bao nhiêu mùa Xuân,
Ta về với mẹ một lần,
Thăm em và những người thân,
Cho tròn đạo kẻ làm con.

Rồi còn bao tháng năm đây,
Ta thôi một kiếp làm người,
Về trên đất mẹ mà vui,
Với bao đồng đội ngậm ngùi!

Những mồ hoang xưa còn không,
Mộ bia trên những cánh đồng,
Có ai thắp ngọn nến hồng,
Khói nhang cho những linh hồn?

Làm thân du tử cô đơn,
Ta mang theo bao oán hờn,
Cũng đành một kiếp thiêu thân,
Ta hay đồng đội ai hơn?

Còn bao nhiêu những lần Xuân,
Ta về ở lại quê hương,
Tìm vết tích xưa chiến trường,
Gom bao mảnh vụn thịt xương!

Mồ hoang vu đầy khói nhang,
Hồn thiêng thôi khóc bẽ bàng,
Hương linh về chốn Thiên đường,
Hương linh về cõi Niết bàn.

Nguyễn Định

 

Trở Về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang