Nhắn người phương nớ chóng về đây
Rồi ngắm mưa phùn lất phất bay
Ấp ủ tim nầy trăm nỗi nhớ
Ngọt ngào kể chuyện thủa thơ ngây
Nhắn sương khẽ hỏi lúa đòng đòng
Có phải mai này rực ngát bông?
Thầm ước cau trầu sang chạm ngõ
Ba sinh hương lửa dệt tơ hồng
Nhắn biển chờ người thấp thoáng xa
Nôn nao tay vẫy đón thuyền qua
Thẹn thùng cúi mặt hồn xao xuyến
Một mối lương duyên mãi thuận hòa
Nhắn cơn gió hạ thoảng vai mềm
Ra rả ve sầu trỗi suốt đêm
Mơn mởn nghiêng cành e thẹn ngắm
Rộn ràng phượng đỏ đón bầy chim
Nhắn vội thu về khắp thế gian
Xua cơn nóng bức chẳng lan tràn
Tươi cười giòn giã tâm phơi phới
Chung bước bên nhau đếm lá vàng
Nhắn mùa đông lạnh tuyết ngừng dâng
Gợi buổi neo đò ghé bến sông
Đón bậu tình trao lời lúng túng
Môi son chúm chím thật vui lòng
Nhắn gửi Xuân ơi rất nhớ nhà!
Quê mình yêu dấu phải đành xa!
Bây chừ đôi lứa mong về viếng
Phố cổ thân thương nốt nhạc hòa.
Như Thu
|