Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Nhớ Lời Mẹ Dặn -- Đêm Buồn Không Ngủ Được
Thơ Song An Châu


 

 

 

Nhớ Lời Mẹ Dặn

Con vẫn nhớ những lời mẹ dặn
Yêu quê hương, đất nước, đồng bào
Dù quê mình vận nước lao đao
Cả ngàn năm bao lần Bắc thuộc.

Từ ngàn xưa muôn người như một
Đã vùng lên diệt bọn tham tàn
Phá gông xiềng đuổi bọn dã man
Phải cắm cổ chạy về phương Bắc.

Quân dân ta anh hùng chống giặc
Đã bao đời rạng rỡ nước nhà
Nay chúng ta đừng hèn để mất
Một tấc đất Trường Sa, Hoàng Sa.

Hãy bảo vệ di sản ông cha
Bao công khó, nhọc nhằn giữ nước
Nay ta phải giữ cho bằng được
Và cùng nhau bảo vệ sơn hà.

Một tấc đất không cho lấn chiếm
Từ núi cao, sông ngòi đến biển
Cả rừng sâu, gềnh thác thiên nhiên
Đừng để mất vào tay Tàu cộng.

Hỡi đồng bào nhất loạt đứng lên
Nắm tay nhau bảo vệ sơn hà
Để đẹp lòng công khó ông cha
Và đền đáp công lao hạn mã.

Đêm Buồn Không Ngủ Được

Sao đêm nay tôi buồn không ngủ được
Giữa đêm rồi, thao thức một mình tôi
Ngồi quẩn quanh, nghĩ chuyện trong đời
Ôi! Ngàn chuyện làm tôi trào giọt lệ!

Tôi muốn viết, nhưng viết sao cho xuể
Chuyện quê nhà, dân sống cảnh lầm than
Hàng ngàn phụ nữ bỏ làng, bỏ nước
Bán thân mình, nơi đảo quốc Đài Loan.

Ôi! Trời hởi! Lũ người vô nhân đạo
Không tim người, tim dã thú, sài lang
Bán rẻ lương tâm, vài giờ dục vọng
Là bọn người nhiều của, lắm bạc vàng.

(Có những em 5 - 6 tuổi ở Nam Vang
Những em 9 - 10 tuổi, bán qua Trung Quốc, Đại Hàn
Từng tuổi đó, bị đưa vào nhà chứa!
Than ôi! Dân tôi bao giờ mới hết cảnh lầm than?)

Việt Nam ơi! Việt Nam quê hương tôi
Hãy ngẩng đầu lên cho cao vời vợi
Cởi xích xiềng tròng cổ các năm qua
Hãy cùng tiến lên xây dựng nước nhà
Bằng các nước giàu sang trên thế giới!!

Song An Châu

 

 

Trở Về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang