|



|
|
Tiếng xe đêm buốt lòng người cô lữ
Bến vắng buồn thăm thẳm hút xa xăm
Nhìn mây trong nuôi hy vọng âm thầm
Vòng tay ấm ủ hương trên gối nhỏ
Bóng đèn khuya lặng lờ chưa sáng tỏ
Tia mắt nào những đắm đuối, bâng khuâng
Mái tóc mây như gió thoảng hương trầm
Giọng nói thân thương còn vương trên má
Ngày gặp nhau chiều thu tàn bóng ngả
Bước lữ hành anh kể chuyện quê xưa
Thương làm sao nhớ lúc gió giao mùa
Ký ức hằn kỷ niệm đầy xa xót
Chuông ngân vọng giáo đường ru thánh thót
Cung bỗng trầm tha thiết từ con tim
Hạnh phúc đây ta chẳng phải đi tìm
Thế giới ảo nhưng tình ta là thật
Bướm ong say quỳnh thơm từng giọt mật
Em dừng chân mái ấm cuối cuộc đời
Chẳng phân vân dạ bỗng nghe khơi vơi
Chim ríu rít đang gọi nhau về tổ.
Thu giang vũ
|