|
Sương đêm
Lấm tấm sương rơi lạnh đêm dài
Trăng buồn chẳng rọi dáng riêng ai
Hương Giang sóng vỗ thuyền neo đợi
Mặt nước êm mơ bóng nguyệt hoài!
Gió thoảng quỳnh thơm tỏ nỗi lòng
Tình xa dạ vẫn nhớ trông mong
Thu về trải bút ươm thơ mộng
Nguyện giữ trung trinh sắc nắng hồng
Thu giang vũ

|


|
Lối Về Quê Xưa
Mơn man gió thổi hương về
cánh chim lạc bạn sơn khê buốt lòng
Nhìn xa sương khói mênh mông
Ngăn sông cách trở, tình không bến bờ
Vần thơ ngắn trải niềm mơ
Nghĩa ân giăng kín mây chờ người ơi
Sợi tơ ai mắc ngang trời
Để ta vấp phải nắng khơi vườn lòng
Duyên còn lộng bóng trăng trong
Quỳnh thơm man mác cánh nồng hương bay
Xuân sang mai nở vàng cây
Đào tươi đơm nụ vui say quê mình.
Thu giang vũ
|