|
Cảnh của Một Thời
Cỏ ven bờ xanh mướt
Gió gợn sóng nước tràn
Tóc xoã dài mà mượt
Mắt đen buồn mang mang...
Em tới đây còn ẵm
Đâu biết gì cố đô
Cội nguồn xa vạn dặm
Tránh mặt lũ giặc Hồ
Hoài hương tình tha thiết
Vẫn giữ tên làng xưa
Tránh hùm beo ác nghiệt
Chọn đất lành tránh mưa...
Em La Sơn duyên dáng
Ríu rít giọng Bắc Kỳ
Mắt hồn nhiên đen láy
E thẹn chớp bò mi...
Ta miền Nam, lưu lạc
Đến núi rừng Tây Nguyên
Tìm vui nơi trận mạc
Khó tìm được giấc yên
Tựa bên gốc cà phê
Em ngồi cạnh bờ suối
Ai vẽ bức tranh quê
Tâm động, không dám nói...
Cỏ bên suối mượt mà
Bước đời ta lang bạt
Mắt thấy gần mà xa
Nhìn lặng buồn man mát...
Nợ sông hồ trói buộc
Thèm cảnh ấm gia đình
Em dịu dàng tha thướt
Làm sao dám ngỏ tình!!
Dấu giày saut in bước
Trên khắp nẻo bốn vùng
Ta gặp hoài cảnh ngược
Ngõ tối hẹp đường cùn
La Sơn thời chinh chiến
Tây Nguyên rực lửa thù
Nhớ chuyện xưa thấy tiếc
Nhục hận hoài tháng tư...
|







|
|
Em Tuyệt Vời
Bàn tay nào ve vuốt
Vết năm tháng chai sần
Chiều thu ai tha thướt
Lá rơi vàng đầy sân...
Mắt mùa thu ươn ướt
Ai nói lời thiết tha
Những câu thơ mà mượt
Ai kết tình nở hoa...
Em gom vần lựa ý
Cánh tay trần tròn mơ
Nụ hoa tình kỳ mỹ
Lòng ước nguyện đợi chờ
Anh một đời phiêu lãng
Chân đầy vết thương đời
Tay ôm hoài khổ nạn
Đầu phơi giữa nắng trời...
Em dìu ta đứng dậy
Thật trìu mến thiết tha
Như tình yêu của mẹ
Như tình thương của ba
Em dịu dàng trang điểm
Sửa lại dáng bước đời
Ơi cô tiên kiều diễm
Hóa kiếp ta tuyệt vời!!
thylanthảo
|