Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Hoài Niệm Tháng Tư
Thơ Thylanthảo


 

 

 

 



Em ngửa bàn tay ngón búp măng
Bút trơn trên giấy chữ đôi hàng
Mắt ly hương đọng niềm u ẩn
Thương hận vết buồn rất khó tan…

Đất lạ trời xa em lớn khôn
Khắc tâm chữ nghĩa với chữ ơn
Xa quê tuổi hãy còn thơ quá
Nên chẳng mang theo tiếng oán hờn…

Lối bước mẹ bồng em ra biển
Giớ hướng đông rờn rợn tiếng than
Tiếng khóc của oan hồn nhớ tiếc
Sóng cuồng trêu chọc quá phủ phàng !!

Mẹ kể em nghe cảnh đoạn trường
Khi loài hoang thú khỉ trường sơn
Vào Nam tàn phá hơn ăn cướp
Cờ máu bay bay khắp nẻo đường …

Ba Mẹ sống hiền từ nhân đức
Bỏ nhiều công sức tạo cơ ngơi
Giặc về tài sản đều tan mất
"Tư Sản"? Trời ơi đắng nghẹn lời …

 

 

 

 

 

Lớn lên em biết đâu là thật
Vì sao mình hiện hữu nơi đây
Đất nước Việt Nam rồi sẽ mất
Dân chúng lầm than sống đọa đày...!

Lòng em nhân ái nhưng đâu thể
Làm được gì cho Mẹ Việt Nam
Phận nữ nhi, đường em cô lẻ
Giữ buồn xa xót nặng trong tâm…

Bàn tay hồng ửng đẹp mịn màng
Trời đã cho em nét kiêu sang
Thông minh tài trí từ thơ bé
Ý chuyển thành thơ rất dễ dàng…

Ngoài giờ khám bệnh trong phòng mạch
Phòng riêng cầm bút gởi tâm tư
Anh đọc những bài thơ em viết
Thấy lòng xúc động giữa đời hư…!!

       thylanthảo
       10-4-2019

 

Trở lại Đầu Trang

Trở về Trang Thơ