Tay cầm cây bút đắn đo
Bao năm sương gió con đò chinh chông
Giữ bao nhiêu chuyện trong lòng
Chuyện thời chinh chiến non sông điêu tàn
Bây giờ cầm bút đếm trang
Chữ rơi từng chữ tròn hàng nhớ thương
Chữ nào nhớ chuyện chiến trường
Chữ nào nhớ cảnh gió sương bước đời
Tháng ngày như đã xa xôi
Trần ai gian khổ câm lời thở than
Trách mà chi đã muộn màng
Con thuyền tổ quốc nát tan hết rồi
Tình quê là chuyện xa xôi
Vượt qua bể khổ nắng đời tự do
Dù sao cũng nhớ thương đò
Thân lừa chuyên chở nặng lo một thời
Bây giờ cầm bút chữ rơi
Từ tâm từ ý những lời nghĩa ân
Bao lần kề cạnh tử thần
Bước đời đã nhận mấy lần phúc duyên
Bây giờ có được vui riêng
Gặp em duyên dáng ngoan hiền dễ thương
Sắc tài vẹn một trời hương
Hoàng thiên ban phúc chung đường bên nhau
Nhìn trăng ước hẹn tình trao
Tình chồng nghĩa vợ ngọt ngào chung thân
Tình em l chuyện nghĩa ân
Xế chiều nắng ngã rất cần có nhau...
ThyLanThảo
19-6-20 |