Giọng ấm êm nghe rõ thật gần
Qua rồi một thuở tuổi mùa xuân
Tiếc cho giọt nắng đời đang ấm
Phải gặp mưa dầm ướt cả thân...
Em thuở đầu tiên mới gặp nhau
Nắng Văn Khoa sáng đẹp tươi màu
Áo em lụa trắng - Duyên hồng má
Cỏ úa bên đường cũng xuyến xao ...
Ta bước giày saut...mót chữ đời
Tìm trong sách vở chút niềm vui
Chiến chinh không lẽ tàn mơ ước
Xoá tuổi thanh xuân, mất tiếng cười ...
Ta với em cùng một ước mơ
Cuộc đời dù chẳng phải là thơ
Cũng êm, cũng đẹp, tình chan chứa
Mái ấm tương lai, vững ý chờ...
Đất nước thanh bình về quê cũ
Sống đời dạy học, uốn mầm non
Ước mộng bình thường trong cuộc sống
Tàn theo cuộc chiến ...nhạt màu son.!
Buông súng vô tù sống khổ sai
Núi rừng đất Bắc cảnh trần ai
Mấy lần tưởng đã chôn thân xác
Buồn lắm, đau thương đếm tháng ngày ...
Em ở Sài Gòn bước lẻ đơn
Áo xưa màu trắng vết hoen hờn
Đường xưa hai đứa cùng chung bước
Nay bước mình em lạnh dấu chân...
Cảnh đời đường rẽ ra ngàn lối
Mặt nước trường giang sóng rập rình
Em bước qua đò không ai hỏi
Nắng của ngày xưa...một chuyện tình ..!
Mấy mươi năm rồi phải không em
Hình như vẫn nhịp nhẹ trong tim
Trong phone tiếng của người xưa vẫn
Ẩn chứa tình riêng chút nỗi niềm...
Tiếc quá em ơi! Nắng muộn màng
Mai vàng chưa nở đã hè sang
Con đò tách bến không quay lại
Chiều xuống ...buồn êm...chút nắng tàn...
thy lan thảo
|